Sự khởi đầu và kết thúc của thần thoại Ai Cập: khám phá bốn chữ cái đánh dấu N, N và E
Khi chúng ta lần theo lịch sử lâu đời và khám phá nguồn gốc của nền văn minh nhân loại, thần thoại và văn hóa của Ai Cập cổ đại giống như một viên ngọc trai sáng, tỏa sáng trên sa mạc của lục địa châu Phi. Những huyền thoại này vừa là trí tưởng tượng của con người về thế giới chưa biết, vừa là kim chỉ nam và quy tắc ứng xử cho cuộc sống của họ. Hôm nay chúng ta hãy khám phá cõi bí ẩn này và hiểu ý nghĩa của sự khởi đầu và kết thúc của nó dưới bốn chữ cái là N, N và E.
1Phúc Lộc Thọ. Khởi đầu – N
Trong thần thoại Ai Cập, dấu hiệu ban đầu có thể được hiểu là “Nun”, một từ có nghĩa là hỗn loạn hoặc vùng nước vô biên trong tiếng Ai Cập cổ đại. Câu chuyện nguồn gốc của thần thoại Ai Cập thường gắn liền với sự ra đời của thần sáng tạo Aton, còn được gọi là thần mặt trời Ra, từ Nun. Điều này tượng trưng cho sự ra đời của vũ trụ và sự tạo ra trật tự. Trong trạng thái ban đầu hỗn loạn này, tất cả sự sống và hình dạng vẫn chưa được hình thành, chỉ có những dòng nước vô tận. Từ trạng thái hỗn loạn này đã xuất hiện vũ trụ, đất đai, sự sống và nền văn minh nhân loại, tất cả đều là những nền tảng xoay quanh thần thoại Ai Cập. Do đó, “Nun” có thể được coi là điểm khởi đầu của toàn bộ hệ thống thần thoại Ai Cập.
II. Phát triển – N
Từ khởi đầu của “Nun”, thần thoại Ai Cập dần phát triển và trở nên giàu có. Chữ N thứ hai có thể là viết tắt của “Nut”, ngôi sao sáng nhất trên bầu trời đêm, thần bầu trời. Trong thần thoại Ai Cập, hình ảnh Nut thường được miêu tả là một người phụ nữ có đôi cánh dài, bảo vệ toàn bộ vũ trụ, tượng trưng cho sức mạnh thụ thai và bảo vệ sự sốngDơi may mắn. Là thần của bầu trời, sự tồn tại của Nut đánh dấu sự chuyển động của vũ trụ và thời gian trôi qua, cung cấp môi trường và điều kiện cho sự phát triển của sự sống. Những huyền thoại của thời kỳ này quan tâm nhiều hơn đến mối quan hệ giữa các vị thần và con người, cũng như sự hình thành và phát triển của xã hội loài người. Ví dụ, những câu chuyện về Osiris, Isis và Horus đều phản ánh sự phát triển của thần thoại trong thời kỳ này.
Ba, đỉnh cao – E
Đối với chữ cái thứ ba E, chúng ta có thể giải thích nó là “Mắt”, có nghĩa là mắt. Trong thần thoại Ai Cập, con mắt có ý nghĩa biểu tượng cao, đại diện cho trí tuệ, quyền lực và bí ẩn. Thần thoại đạt đến đỉnh cao trong thời kỳ này, điều này được phản ánh trong sự tinh chỉnh của hệ thống biểu tượng của nó. Ở giai đoạn này, nhiều vị thần và nữ thần đã thực hiện nhiệm vụ của mình, xã hội có trật tự, thần thoại và câu chuyện phong phú và đa dạng. Có lẽ nổi tiếng nhất trong số này là cuộc hành trình của thần mặt trời Ra và biểu tượng của ông về việc cho và thu hoạch sự sống. Trong giai đoạn thần thoại này, cấu trúc xã hội và lối sống của con người xoay quanh việc thờ cúng và hy sinh các vị thần, cho thấy tầm quan trọng và ảnh hưởng của thần thoại Ai Cập trong cuộc sống. Những huyền thoại và câu chuyện của thời kỳ này không chỉ phản ánh nhận thức của con người về vũ trụ và sự hiểu biết của họ về cuộc sống mà còn phản ánh những kỳ vọng và khao khát tương lai của họ. Như vậy, giai đoạn này là thời kỳ hoàng kim trong sự phát triển của thần thoại Ai Cập. Chúng ta có thể thấy đỉnh cao của giai đoạn này là sự tinh chỉnh của hệ thống thần thoại và đào sâu ý nghĩa biểu tượng. Ở giai đoạn này, thần thoại Ai Cập không chỉ trở thành biểu hiện của tôn giáo hay tín ngưỡng, mà còn là biểu hiện của văn hóa và lối sống. Nó thâm nhập vào mọi khía cạnh của cuộc sống và ảnh hưởng đến cách mọi người suy nghĩ và cư xử. Thứ tư, không có điểm kết thúc rõ ràng để kết thúc thần thoại Ai Cập cổ đại, bởi vì nó là một quá trình phát triển lâu dài xuyên suốt toàn bộ lịch sử của nền văn minh Ai Cập cổ đại. Tuy nhiên, chúng ta có thể hiểu rằng với sự suy tàn của nền văn minh Ai Cập cổ đại và sự xâm lược của các nền văn hóa bên ngoài (như Hy Lạp hóa, La Mã hóa, v.v.), những tín ngưỡng và văn hóa mới dần thay thế vị trí của thần thoại Ai Cập truyền thống. Trong quá trình này, dấu “kết thúc” E có thể đại diện cho “Kết thúc”, tức là giai đoạn cuối của quá trình chuyển đổi và chuyển đổi. Mặc dù ảnh hưởng của thần thoại Ai Cập cổ đại vẫn còn, nhưng sự thống trị của nó đang dần được thay thế bởi các nền văn hóa khác. Nói chung, sự khởi đầu và kết thúc của thần thoại Ai Cập cổ đại không phải là một quá trình khép kín, mà là một quá trình phát triển. Trong quá trình này, “Nun”, “Nut”, “Eye” và “End” đều đại diện cho các đặc điểm của các giai đoạn phát triển thần thoại khác nhau và ảnh hưởng sâu sắc đến nền văn minh nhân loạingọc rồng vàng. Thông qua việc nghiên cứu và hiểu biết về các giai đoạn này, chúng ta có thể hiểu sâu hơn về cốt lõi tâm linh và ý nghĩa văn hóa của nền văn minh Ai Cập cổ đại.